Đừng yêu một anh chàng lập trình viên
Nhật kí của vợ
Mình nghĩ rằng chồng mình có gì đó lạ lùng vào tối nay.Tụi mình lên kế hoạch ăn tối tại một nhà hàng sang trọng. Mình đi shopping với bạn cả ngày, thế nên mình nghĩ anh ấy buồn vì mình đến muộn, nhưng anh ấy ko nói gì về vấn đề đó cả. Không có gì để nói, vì thế mình nói rằng muốn đi một chỗ nào đó yên tĩnh để nói chuyện. Anh ấy đồng ý, nhưng cũng không nói gì nhiều. Mình hỏi rằng có chuyện gì à; anh ấy nói: “Không có gì…”; rồi mình hỏi có phải do mình mà anh ây buồn. Anh nói rằng anh không buồn, và em đừng lo. Trên đường về, mình nói là mình yêu anh ấy. Anh ấy cười nhẹ và tiếp tục lái xe. Mình không hiểu nổi sao anh ấy không nói “anh cũng yêu em…”.
Khi về đến nhà, mình cảm giác như mình đã mất anh ấy hoàn toàn, như thể rằng anh ấy không muốn gì từ mình nữa. Anh cứ ngồi đó, yên lặng xem TV. Cuối cùng, với những sự im lặng đó, mình quyết định đi ngủ. 15 phút sau, anh ấy cũng đi ngủ. Nhưng mình cảm giác rằng anh ấy lạ lùng, rằng suy nghĩ của anh đang ở đâu đó. Anh ấy thiếp ngủ; mình khóc. Mình không biết phải làm gì cả. Mình nghĩ rằng tâm trí anh ấy đang ở với một người khác. Cuộc sống của mình như một thảm họa.
Nhật kí của chồng
Code của mình không chạy, đm éo hiểu tại sao.
ngồn: intenet
PS: "lúc nào cũng như đang ở trên mây mà không thể chia sẻ được cho ai cả vì họ đâu có[muốn] hiểu về code & bug nó ntn - feeling blue"
No comments: